Ngày 20/11 là dịp để mỗi người học trò, phụ huynh và toàn xã hội bày tỏ lòng tri ân tới những người thầy, người cô, những người đã tận tâm gieo mầm tri thức và đạo đức. Xã luận ngày 20/11 là một hình thức trang trọng và đầy cảm xúc để ghi lại những suy nghĩ, tình cảm về ngày Nhà giáo Việt Nam. Ngoài ra, bạn có thể sử dụng những ý tưởng các bài xã luận về ngày 20/11 để làm cho báo tường đạt điểm cao nhất.
Xem thêm:
55+ Mẫu powerpoint 20/11 đẹp và ý nghĩa
Top 9+ quà tặng 20/11 ý nghĩa, độc đáo để tri ân thầy, cô giáo
Bài xã luận về ngày 20/11 (bài xã luận báo tường 20/11) ngắn gọn nhất
Ngày 20/11 đến, lòng chúng em lại dâng trào bao cảm xúc khó tả dành cho thầy cô – những người đã âm thầm gửi gắm biết bao tâm huyết để gieo mầm tri thức. Với tình yêu nghề cao cả, thầy cô không chỉ truyền đạt kiến thức mà còn dạy chúng em bài học về lòng nhân ái, sự kiên nhẫn và đức hy sinh.
Mỗi lời dạy bảo của thầy cô chính là hành trang quý giá trên hành trình trưởng thành của chúng em. Dù sau này có thành công hay thất bại, chúng em sẽ luôn nhớ về thầy cô với lòng biết ơn sâu sắc nhất; và ngay cả khi gặp khó khăn, chúng em càng trân trọng hơn sự tận tụy mà thầy cô đã dành cho chúng em.
Nhân ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11, chúng em xin kính chúc thầy cô sức khỏe dồi dào, niềm vui luôn ngập tràn để tiếp tục dìu dắt bao thế hệ học trò bước đến tương lai tươi sáng. Thầy cô mãi là ngọn đèn soi sáng con đường chúng em đi.
Bài xã luận về ngày 20/11 hay, ý nghĩa nhất – Lời tri ân sâu sắc đến thầy cô
Tháng 11 lại về, mang theo hương nắng dịu nhẹ và cơn gió se lạnh. Chúng em lặng lẽ chuẩn bị những bó hoa tươi thắm, những tấm thiệp viết vội, như một lời tri ân giản dị đến thầy cô – những người đã dành cả cuộc đời để dẫn dắt chúng em đến với chân trời tri thức. Ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11, ngày mà hàng triệu trái tim cùng chung nhịp đập biết ơn, là dịp để học trò bày tỏ lòng kính yêu đến những “người lái đò” thầm lặng.
“Muốn sang thì bắc cầu Kiều,
Muốn con hay chữ thì yêu lấy thầy.”
Câu ca dao ấy nhắc nhở chúng em về công ơn trời biển của thầy cô. Người đã không quản ngại khó khăn, luôn âm thầm chở che, dõi theo từng bước đi của học trò, giúp chúng em thêm vững tin vào con đường học vấn. Mỗi ngày đến trường, dưới sự dìu dắt của thầy cô, chúng em không chỉ lớn lên về kiến thức mà còn trưởng thành trong cách sống, cách làm người.
Em vẫn nhớ mãi những ngày đầu chập chững bước vào trường, khi còn bỡ ngỡ và lạ lẫm, chính thầy cô là người đã nhẹ nhàng động viên, giúp chúng em tự tin hòa nhập. Những lời dạy bảo tận tình, những ánh mắt trìu mến của thầy cô đã trở thành nguồn động lực, khích lệ chúng em vượt qua mọi khó khăn. Có những khi chúng em lầm lỗi, cũng chính thầy cô là người nhẹ nhàng sửa sai, kiên nhẫn và bao dung, để chúng em biết đúng sai và trưởng thành từng ngày.
Nhà thơ Đỗ Trung Quân từng viết:
“Thầy là tất cả cha, mẹ, bạn,
Thầy là ánh sáng soi lối đi.”
Thầy cô không chỉ giảng dạy kiến thức mà còn truyền đạt cả những giá trị nhân văn cao đẹp, giúp chúng em biết sống sao cho đúng, sao cho phải. Những bài học về tình yêu thương, lòng nhân ái, sự trung thực và cả lòng dũng cảm đã trở thành hành trang quý giá trên bước đường đời của mỗi chúng em.
Nhân ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11, em xin được gửi đến thầy cô những lời tri ân chân thành nhất. Em mong thầy cô luôn mạnh khỏe, để tiếp tục mang tri thức và tình yêu thương đến bao thế hệ học trò. Thầy cô chính là ngọn đèn sáng, là người tiếp thêm cho chúng em niềm hy vọng và ý chí vươn lên trong cuộc sống.
Trong cuộc đời mỗi người, có lẽ sẽ gặp vô vàn ngã rẽ, nhưng những dấu ấn từ thầy cô sẽ mãi không phai nhòa, là điểm tựa tinh thần vững chắc để chúng em vững bước và tự tin tiến bước trên con đường phía trước.
Bài xã luận báo tường 20/11 – Lời tri ân gửi mái tường và thầy cô kính yêu
Ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11 là dịp để những người học trò tri ân thầy cô, những người đã thầm lặng dành cả tuổi xuân, cả đam mê và tâm huyết để gieo trồng tri thức, vun đắp bao ước mơ.
Trong hành trình lớn lên, ai cũng có một mái trường để trở về, một bóng hình thầy cô mà lòng mãi ghi nhớ. “Thầy cô là những người đưa đò, lặng lẽ và âm thầm chở che bao thế hệ học trò qua bến bờ tri thức.” Thầy cô không chỉ dạy cho chúng em kiến thức mà còn trao truyền những bài học sâu sắc về cuộc sống, giúp chúng em có được hành trang để bước vào đời.
Nhà thơ Đỗ Trung Quân đã viết:
“Mẹ, cha và thầy cô
Là những gì cao quý nhất.
Cảm ơn những thầy cô
Đã chắp cánh cho con bay xa.”
Dưới mái trường thân yêu, những lời dạy bảo của thầy cô là ngọn gió nhẹ nhàng đẩy cánh buồm cuộc đời chúng em tiến xa. Em vẫn nhớ những ngày đầu bước chân vào lớp học, cảm giác bỡ ngỡ, lạ lẫm trong từng ánh mắt, từng cái nhìn. Chính thầy cô, bằng sự bao dung và yêu thương, đã giúp chúng em hòa mình vào không gian của tri thức, dần trưởng thành từng ngày.
Có những lúc chúng em vấp ngã, có những lúc chúng em làm sai. Nhưng với tình yêu vô bờ và lòng kiên nhẫn, thầy cô vẫn bên cạnh, nâng đỡ chúng em, nhẹ nhàng dẫn dắt để chúng em biết cách tự đứng lên, biết cách vượt qua khó khăn, biết cách trở thành người tử tế. Những bài học từ thầy cô là ánh sáng, là ngọn lửa soi đường trong những tháng năm học trò tươi đẹp nhất.
Thật khó để có thể kể hết công ơn của thầy cô, và trong sâu thẳm trái tim mình, chúng em luôn thầm biết ơn những “người lái đò” đã đưa chúng em qua sông. Mỗi ngày đến trường, mỗi giờ lên lớp, chúng em như được bước vào một hành trình mới, nơi mà thầy cô đã dẫn dắt chúng em bằng cả tình yêu và sự hy sinh. Những kỷ niệm đó sẽ mãi mãi in đậm trong trái tim, trở thành hành trang quý giá mà chúng em mang theo suốt cuộc đời.
Nhân ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11, xin kính chúc thầy cô sức khỏe, hạnh phúc và nhiều niềm vui. Mong rằng ngọn lửa yêu nghề trong lòng thầy cô mãi cháy sáng, để tiếp tục lan tỏa tri thức và ươm mầm ước mơ cho bao thế hệ học trò. Thầy cô mãi mãi là ngọn hải đăng soi sáng con đường chúng em đi, là những người đã cho chúng em niềm tin để vững bước trên con đường phía trước.
“Dẫu đi trọn kiếp người
Em sẽ nhớ mãi mái trường xưa
Nơi thầy cô vẫn lặng thầm, bền bỉ
Đưa bao thế hệ học trò lớn lên, thành người.”
Chúng em xin gửi lời tri ân chân thành và sâu sắc nhất đến mái trường và thầy cô, những người đã, đang và sẽ mãi mãi là nguồn cảm hứng bất tận trong cuộc sống của chúng em.
Bài xã luận báo tường về ngày 20/11: Người lái đò thầm lặng
Tháng 11 đến, mang theo không khí ấm áp của ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11 – dịp để bao thế hệ học trò bày tỏ lòng biết ơn sâu sắc đến những người thầy, người cô đã lặng lẽ đưa chúng em qua sông tri thức, hướng tới bến bờ tương lai. Nếu ví mỗi cuộc đời học trò là một chuyến đò, thì thầy cô chính là những người lái đò thầm lặng, cần mẫn và kiên nhẫn.
Thầy cô chẳng quản ngại gian khó, sớm chiều miệt mài bên bảng đen, phấn trắng. Với thầy cô, niềm vui không đến từ những điều lớn lao, mà là từng bước đi vững chãi của học trò, từng ánh mắt say mê trước tri thức. Mỗi lớp học trò là một chuyến đò đầy mộng ước, mà thầy cô đã dốc hết tâm sức để chở đi. Từng lời giảng bài, từng câu chỉ dẫn đã mở ra cho chúng em cả một chân trời mới, nơi mà tri thức không chỉ nằm trong sách vở, mà còn là cách sống, cách làm người.
Nhà thơ Nguyễn Thị Tịnh Thy đã từng viết về người thầy với lòng biết ơn sâu sắc:
“Thầy là ánh đèn khuya, soi từng trang sách nhỏ
Là cánh buồm no gió, vượt bão tố khơi xa.”
Thầy cô không chỉ truyền đạt kiến thức, mà còn dạy chúng em biết đối diện với thử thách, biết cách vượt qua thất bại và trân trọng những điều giản dị trong cuộc sống. Có những khi chúng em lạc lối, chính thầy cô đã dang rộng vòng tay, động viên và dìu dắt để chúng em biết cách tự đứng dậy. Những bài học đó không nằm trong trang sách nào, nhưng lại là hành trang quý giá để chúng em vững vàng hơn trong đời.
Cuộc đời người lái đò là một hành trình lặng thầm và kiên nhẫn. Thầy cô đưa học trò qua từng bến bờ, nhìn thấy những gương mặt háo hức ra đi, rồi lại lặng lẽ trở về bên dòng sông tri thức, đón nhận thế hệ tiếp theo. Đằng sau mỗi bước trưởng thành của học trò là những đêm dài trăn trở, những giây phút thầm lặng nhìn theo từng chuyến đò đã rời bến. Có lẽ, đối với thầy cô, hạnh phúc lớn lao nhất là khi nhìn thấy học trò thành công, là khi những bài giảng, những lời khuyên từ trái tim đã thực sự trở thành hành trang cho bao người.
Nhân ngày 20/11, chúng em xin gửi đến thầy cô những lời tri ân sâu sắc và chân thành nhất. Chúc thầy cô luôn mạnh khỏe, giữ mãi ngọn lửa đam mê, tiếp tục là người lái đò tận tụy, dìu dắt thêm bao thế hệ học trò chạm đến những giấc mơ xa.
“Dẫu đi trọn kiếp người, con vẫn nhớ mãi
Những tháng ngày tươi đẹp dưới mái trường xưa
Nơi thầy cô vẫn lặng lẽ sớm hôm đưa đón
Chuyến đò đầy mộng ước, êm đềm vượt dòng.”
Thầy cô chính là người lái đò thầm lặng nhưng vĩ đại. Dưới mái trường thân yêu, chúng em đã được đón nhận bao điều quý giá từ thầy cô, và đó là những kỷ niệm đẹp đẽ mà chúng em sẽ mãi mang theo.
Bài xã luận báo tường về ngày 20/11: Bài học đầu tiên
Ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11 lại về, là dịp để những người học trò bày tỏ lòng tri ân tới thầy cô – những người đã trao cho chúng em những bài học đầu tiên trong cuộc sống. Nếu tuổi thơ là một bức tranh với những nét vẽ còn vụng về, thì thầy cô chính là người đã cầm tay, dẫn dắt, giúp chúng em từng bước tô điểm nên những mảng màu đầu tiên của cuộc đời.
Bài học đầu tiên mà thầy cô dạy chúng em không chỉ là những con chữ, phép tính mà còn là tình yêu thương, sự sẻ chia và cả những điều giản dị nhất của cuộc sống. Chính thầy cô là người đã đặt nền móng, để rồi từ đó, chúng em vững bước trên hành trình khám phá thế giới. Từ những lần run rẩy tập đánh vần, những câu hỏi ngây ngô nhưng đầy ắp sự tò mò, thầy cô đã nhẹ nhàng dẫn dắt, tận tâm giải đáp để mở ra cả một thế giới mới đầy sắc màu, tri thức.
Như trong bài thơ của Nguyễn Khoa Điềm:
“Có một nghề bụi phấn bám đầy tay
Ta vẫn gọi là nghề cao quý nhất
Có một thời, khi trẻ thơ thầm lặng
Đã ghi lòng tạc dạ những bài học đầu.”
Thầy cô đã tận tụy dạy chúng em biết thế nào là lòng nhân ái, là sự biết ơn, biết cách yêu thương mọi người. Những bài học đó không nằm trong sách giáo khoa, nhưng lại là những hành trang quý giá mà chúng em mang theo suốt cuộc đời. Chính thầy cô đã cho chúng em hiểu rằng, không chỉ có kiến thức mà còn là nhân cách, là trái tim biết đồng cảm và chia sẻ với những người xung quanh.
Bài học đầu tiên về sự kiên nhẫn và nghị lực cũng đến từ thầy cô. Có những lúc chúng em vấp ngã, lạc lối, thầy cô đã không trách mắng, mà nhẹ nhàng khuyên bảo, giúp chúng em hiểu rằng thất bại cũng là một phần của cuộc sống. Nhờ đó, chúng em biết đứng lên, mạnh mẽ hơn, tự tin hơn để bước tiếp trên con đường của mình.
Ngày 20/11, chúng em xin gửi lời tri ân sâu sắc nhất tới thầy cô – những người đã gắn bó với bảng đen, phấn trắng để gieo mầm tri thức và tình yêu thương cho bao thế hệ học trò. Mong rằng thầy cô luôn mạnh khỏe, tràn đầy niềm vui và tiếp tục là người dẫn đường tận tâm, thắp sáng con đường tri thức.
“Dù mai lớn khôn, đi khắp bốn phương trời
Con vẫn nhớ về bài học đầu tiên ấy
Bên thầy cô, những tháng ngày thơ ngây
Là hành trang quý giá, chắp cánh cho con bay xa.”
Xin cảm ơn thầy cô, vì tất cả. Những bài học đầu tiên thầy cô trao cho, sẽ mãi là nguồn động lực giúp chúng em đi xa hơn, trở thành những con người tử tế, góp phần xây dựng một thế giới tốt đẹp hơn.
Bài xã luận báo tường về ngày 20/11: Ăn quả nhớ kẻ trồng cây
Ngày 20/11 – Ngày Nhà giáo Việt Nam, là dịp để chúng ta dừng lại một chút, tôn vinh những người thầy, người cô đã tận tụy cống hiến cả cuộc đời cho sự nghiệp trồng người. Chúng ta, những học trò, luôn ghi nhớ rằng “Ăn quả nhớ kẻ trồng cây,” và người trồng cây vĩ đại nhất trong cuộc đời chúng ta chính là thầy cô.
Những người thầy, người cô, với bàn tay và tâm hồn đầy yêu thương, đã gieo mầm tri thức và tình yêu thương trong trái tim mỗi học trò. Họ không chỉ dạy chúng ta những con chữ, phép tính, mà còn chỉ cho chúng ta những bài học về nhân cách, về cách làm người. Hình ảnh thầy cô đứng trên bục giảng, ánh mắt tràn đầy tâm huyết, giọng nói ấm áp lôi cuốn, đã in sâu vào tâm trí chúng ta.
Tôi vẫn nhớ như in những ngày đầu tiên bước chân vào lớp học. Cái cảm giác hồi hộp, lo lắng khi phải rời xa vòng tay cha mẹ, và rồi lại thấy ấm áp khi nghe tiếng cô giáo nhẹ nhàng khuyên nhủ. Thầy cô đã dạy chúng tôi biết kiên nhẫn, biết yêu thương và biết chấp nhận thất bại để trưởng thành hơn. Những lúc chúng tôi vấp ngã, thầy cô không chỉ là người dạy dỗ, mà còn là người đồng hành, sẻ chia nỗi đau và giúp chúng tôi đứng lên.
Hãy nhớ rằng, mỗi câu chuyện, mỗi kỷ niệm đẹp đều gắn liền với công lao to lớn của thầy cô. Những giờ học say mê, những cuộc thi đầy hồi hộp, những giọt nước mắt của niềm vui và nỗi buồn – tất cả đều có sự hiện diện thầm lặng của những người đã dạy dỗ chúng ta. Thầy cô chính là những người “trồng cây,” trồng những hạt giống tri thức và ước mơ trong tâm hồn chúng ta. Và khi chúng ta “ăn quả,” tận hưởng những thành công, đó chính là lúc ta nhớ về kẻ đã gieo mầm.
Giáo dục không chỉ là một nghề, mà còn là một sứ mệnh cao cả. Thầy cô không chỉ là người truyền đạt kiến thức, mà còn là những người kiến tạo tương lai. Sự cống hiến của họ thường lặng lẽ và khiêm nhường, nhưng lại có sức mạnh to lớn, không thể đo đếm. Họ đã mang đến cho chúng ta không chỉ kiến thức, mà còn là những giá trị sống, là lòng tự tin và niềm khát khao vươn tới những chân trời mới.
Ngày 20/11, chúng ta không chỉ gửi lời tri ân, mà còn gửi gắm những ước mơ và hi vọng cho thầy cô. Mong rằng thầy cô luôn mạnh khỏe, hạnh phúc và tiếp tục truyền lửa cho những thế hệ học trò tiếp theo. Hãy để chúng ta, những học trò, mãi là những mầm cây tươi tốt, vươn cao và mạnh mẽ, để không phụ lòng người đã hết lòng chăm sóc.
“Ăn quả nhớ kẻ trồng cây” một câu nói giản dị nhưng mang ý nghĩa sâu sắc. Hãy trân trọng và ghi nhớ những công lao của thầy cô, những người đã làm nên cuộc đời của chúng ta. Hãy luôn ghi nhớ rằng, thành công hôm nay là thành quả của sự cống hiến và tâm huyết của những người thầy, người cô vĩ đại.
Xin cảm ơn thầy cô, vì tất cả những gì thầy cô đã làm cho chúng em! Chúng em sẽ luôn ghi nhớ và mang theo những bài học quý giá mà thầy cô đã dạy, trên hành trình cuộc sống của mình.
Cách viết xã luận 20/11 gây ấn tượng
- Sử dụng ngôn từ đơn giản nhưng sâu sắc: Tránh dùng từ ngữ phức tạp. Hãy để ngôn ngữ của bạn thể hiện cảm xúc chân thành.
- Tạo điểm nhấn bằng kỷ niệm cá nhân: Một câu chuyện nhỏ, tình huống hài hước, hoặc một bài học sâu sắc từ thầy cô sẽ là điểm nhấn cho bài xã luận.
- Kết hợp lời chúc và tri ân: Cuối bài, hãy gửi lời chúc tới thầy cô với lòng biết ơn sâu sắc, chúc sức khỏe và thành công trong sự nghiệp “trồng người”.
- Truyền tải cảm xúc một cách chân thật: Viết từ trái tim và thể hiện những gì bạn cảm nhận. Độc giả sẽ dễ dàng bị chạm đến khi thấy sự chân thành trong bài viết.
Tại sao xã luận 20/11 lại được yêu thích?
Ngày 20/11 không chỉ là ngày lễ mà còn là dịp để tôn vinh và tri ân những người thầy, người cô đã góp phần vào thành công của mỗi người. Bài xã luận về ngày 20/11 không chỉ để tôn vinh mà còn để các thế hệ học sinh nhớ lại và trân trọng những gì mình đã học từ thầy cô, những người lặng lẽ đứng sau thành công của chúng ta.
Kết luận
Bài xã luận về ngày 20/11 là món quà tinh thần đặc biệt để tri ân thầy cô. Bằng cách chuẩn bị một bài viết chân thành và ý nghĩa, bạn có thể gửi tới thầy cô những lời cảm ơn sâu sắc nhất nhân dịp đặc biệt này. Hãy cùng nhau tôn vinh ngày Nhà giáo Việt Nam bằng một bài xã luận độc đáo, ấn tượng và đậm chất tình cảm!
THÔNG TIN LIÊN HỆ:
- Tư vấn mua hàng: 1900 0231
- Liên hệ hợp tác sỉ, đại lý: 092 845 5395
- CS1: 41 Vũ Trọng Phụng – Thanh Xuân – HN | Hotline: 033 355 3131
- CS2: 134-136 Ông Ích Khiêm – P.5 – Q.11 – HCM | Hotline: 033 555 3131
- CS3: 2 Trần Vỹ – Cầu Giấy – HN | Hotline: 091 144 0202